Nghĩ về cậu...rồi tớ lại chán ghét cái suy nghĩ của chính mình...tớ lại bù đầu vào bài vở, tớ thật ngốc nghếch khi nghĩ rằng học có thể giúp tớ thôi không nghĩ về cậu...những bài hóa hữu cơ hay xác suất thống kê cứ làm đầu óc tớ rối bời...để rồi tớ lại nghĩ về cậu...
Tớ miên mang những suy nghĩ về cậu trong đầu...mỗi sáng thức dậy,tớ đều chợt bàng hoàng nhận ra rằng...tớ và cậu đã...hết rồi..., và ngồi trong đóng chăn gối một lúc lâu, tớ biết tớ buồn...tớ buồn cậu àk....
Hàng ngày đi học...cười nói bên bạn bè, có lẽ tớ được xem là người vui vẻ và hay gây cười cho người khác nhất...tớ cười nhiều nhất trong đám bạn...mọi người thường hay ngưỡng mộ vì sao tớ lại có thể vui vẻ và lun giữ nụ cười trên môi bất cứ lúc nào như thế...và đám bạn khi cô đơn hay gặp trục trặc trong tình cảm đều tìm đến tớ tâm sự, và nhỏ bạn tớ đã từng nói..." ước gì tôi cũng được như pà, lun zui zẻ ko suy tư "....
Lúc đó tớ lại ngồi im...mặt tớ lại nở lên một nụ cười...nhưng có ai hiểu nụ cười ấy có ý nghĩa gì đâu....
Tớ cười vì tớ ngưỡng mộ chính mình....tớ đã diễn quá hay trong vai trò một người bạn...lun mang niềm vui cho những đứa bạn tớ yêu quí, và tớ cười vì mình đã giả vờ lừa dối bản thân quá giỏi...Vì đâu ai biết rằng, đằng sau những nụ cười khi ngồi tám chuyện với những đứa bạn, lại là những phút suy tư...của riêng tớ...Kết thúc một buổi học, tớ lại tiếp tục chuẩn bị cho buổi thực hành ban đêm...thực hành xong tớ lại lao về nhà...đóng cửa một mình, lúc đó những tâm trạng...mới thật sự là của tớ...
Tớ buồn, tớ luôn cảm thấy cô đơn và buồn tẻ...khi một mình..một nỗi buồn không thể diễn tả cho ai hiểu, nên tớ mới chọn cách giữ nó cho riêng mình...
Hôm nay...tớ lại buồn...và bước đi quanh trường, nơi tớ ở...con đường buổi chiều lặng thinh trong khi tiếng gió, thổi lá bay xào xạc...bước đi thật chậm, người ta thường nói, khi bước chậm là lúc trong đầu suy nghĩ và nhớ...nhớ nhìu lắm...mà tớ đang nghĩ và nhớ gì nhỉ..? tớ cũng không rõ nữa...
Bỗng nhiên bước chân tớ dừng lại bên một gốc đường...tớ ngồi đó, một mình thôi...đám cỏ bên cạnh vẫn xanh như ngày nào, chúng như đang nô đùa trong gió, nhìn lên bầu trời thì mây vẫn xanh và bay nhẹ nhàng bên ánh hoàng hôn đỏ chói của ông mặt trời....mắt tớ chợt nhìn xa xăm, tớ cũng không rõ mình nhìn gì nữa...có lẽ là nhìn vào tận sâu thẫm, nơi con tim tớ đang đập những nhịp nhẹ nhàng...nhưng không đúng nhịp nữa rồi...suy nghĩ về một nơi nào đó sao....??? sao tớ không hiểu nỗi bản thân mình nhỉ...???!!!
Mắt tớ chợt dừng lại...nhìn vào đâu...không rõ, tớ chỉ biết tâm trạng mình đang rất...rất buồn và vô định...( phải nói sao cho người khác hiểu nhỉ..??? haizz...tớ tệ quá)...??!!!
Rồi tớ chợt nghĩ về một câu chuyện mà tớ đã được đọc qua...trong những quyển sách mang tên " hạt giống tâm hồn"...câu chuyện kể về một chuyện tình buồn vì người con gái đã bị người yêu bỏ rơi...nhưng tớ không nhớ rõ vì lý do gì nữa...rồi cô ấy ngồi một mình khóc ở một góc nhỏ nơi công viên...góc nhỏ ít có người qua lại...bỗng có một cụ già bước đến, đưa cho cô ấy một miếng khăn giấy nhỏ và nói...đừng buồn vì những chuyện như thế...người ấy bỏ con là một điều dạy dột...và con cũng không nên buồn nhiều như thế...con gái àk, con nên nhận ra và vui mừng vì con vừa vứt bỏ được một nỗi sầu vì đã trao tình cảm cho một người không quan tâm con...và ta thật tội nghiệp cho ai đó đã bỏ rơi con thế này, và chắc rằng họ sẽ phải hối tiếc vì đã đánh mất một người luôn quan tâm đến họ...như con....hiểu không hả con gái...
rồi cụ già chợt bỏ đi....
( Tớ luôn thắc mắc...tại sao cụ già lại biết chuyện gì đã xảy ra với cô gái...chẳng lẽ...gương mặt buồn bã vì chuyện tình cảm lại dễ bị người khác nhận ra như thế sao...???...)
....Chẳng hiểu cô gái nghĩ gì một lúc, rồi khẽ nở một nụ cười trên môi, đứng dậy và bước đi nhẹ nhàng...bóng cô đi xa...và khuất dần dưới ánh chiều tà....
Có lẽ...cô đã nhận ra được điều gì chăng...???
Nỗi buồn của tớ không giống cô gái ấy đâu, nhưng tớ cũng đang hiểu ra điều mà cô gái đang nghĩ....cậu àk....^^
Mong rằng...mọi chuyện rồi cũng sẽ tốt đẹp theo thời gian...Và thời gian sẽ cuốn đi tất cả những gì thuộc về cậu trong trí nhớ của tớ....cậu nhỉ !!! ^^
ĐẰNG SAU NHỮNG ĐÁM MÂY...VẪN SẼ LÀ NỤ CƯỜI CỦA ÔNG MẶT TRỜI...PHẢI KHÔNG CẬU...???!!
TỚ MUỐN LÀ TỚ...LÀ TỚ... KHI CHƯA GẶP CẬU....!!! ^^
......................................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét