Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

......................blog??????????????.........

Cuộc sống vẫn mãi tiếp diễn......và có một lúc nào đó, ta đã nhận ra rằng...ta đã đánh mất, đánh mất một điều gì đó rất quan trọng và rất cần cho cuộc sống của ta...nhưng ta cũng chẳng thể quay đầu lại...vì quyết định ban đầu là do chính ta, chính ta đã là người gây ra all.........
Vào lớp học...chỉ có những cái nhìn lén lúc....tại sao??????!!!!!!!
tại sao phải như zậy???!!!!!!!!........tại sao có những quan tâm...mà lại ko dám biểu hiện, thay vào đó là những cái nhìn lén lúc mà thôi.....rồi lại vội quay đi khi bắt gặp một cái nhìn đáp lại......
tại sao ở nhà lại mún nhanh chóng vào trường rồi khi ngồi học lại mún về nhà.......tại sao??????
một từ ngữ t đã ko được nhắc đến trong mấy ngày nay....nó là một khoảng thời gian khá dài và kinh khủng....mf.....giờ đây....mf??????........có phải quá xa....quá xa rồi ko....???.........
còn đâu những quan tâm, những câu chuyện ko đầu ko đuôi khi đến lớp....còn đâu những lúc nhắc nhở ai đó khi kì thi đến gần, còn đâu những cái nhìn nghiêm túc nhưng pha lẫn chút iu thương, còn đâu những tn mỗi khi thấy nhớ nhau, còn đâu............all dường như đã quá xa....đã quá xa t....và dường như nó sẽ ko trở lại được nữa..........
những kỉ niệm ngọt ngào và đáng iu....giờ thay vào all là gì?..........là những giây phút ngồi lặng lẽ rồi chợt bùn khi nghĩ về những gì đã, đang và sắp diễn ra.........
mỗi khi mún ngồi kế nói chuyện...nhưng cũng chẳng thể nói được nhìu như lúc trước...và lại ngồi im trong cái ko khí tĩnh mịch đó....rồi một ai kia lại trò chuyện với một ai đó....t lại cúi mặt gục đầu...ko zám nhìn lên vì sợ ai đó lại thấy cái tâm trạng thật tồi tệ đáng trách của t, và t tỏ ra như mình chẳng hề quan tâm, và giá như lúc đó t vội biến mất hay lãng tai mờ mắt....có lẽ sẽ tốt hơn.....
ai ai cũng đều chê trách t khi biết chuyện của t........người ta nói t thật là............t vội vàng lý giải, nhưng cũng chẳng ai hỉu t đang nghĩ gì và thông cảm cho t......họ nói t là người có lỗi, t là người đáng ghét....phải, tôi là người có lỗi, lỗi của t rất trầm trọng nữa kìa....nhưng.........all những lý giải........all chỉ là vô ích..........
nỗi buồn lại cứ tràn về trong t.......t vội quay đi và tránh mặt họ....bởi t ko mún họ nhìn thấy gương mặt t lúc đó........nó có chút gì đó bùn một chút đau một chút chán chường lại thêm một chút thất vọng........
ngồi trong lớp học........lại im lặng, lại nhìn nỗi bùn trên mặt ai đó và nghĩ về nỗi bùn của chính mình.........thì trong t lại xuất hiện hai dòng suy nghĩ trái ngược nhau.........nên quay lại hay tiếp tục......tiếp tục sẽ rất đau nhưng nếu quay lại..........thì......những chuyện này sẽ mãi tiếp diễn và ngày mai sẽ ntn........và nếu quay lại liệu all có như lúc xưa........???????!!!!!!!!!!!..............
Tại sao t lại như thế này?????????????????????????????????........................tại sao????????????.........

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét